Cách nào khiến bạn lỡ mất thiên đàng?

Cách nào khiến bạn lỡ mất thiên đàng?

Trong Phúc Âm Giăng chương 8, Chúa Jêsus nêu ra một chân lý vô cùng nghiêm trọng: bất cứ ai “không tin” Ngài sẽ “chết trong tội lỗi mình”. Qua những lời dạy dỗ và tương tác với người Do Thái, Chúa chỉ rõ bốn lối sống hay thái độ sai trật, đảm bảo một người sẽ đánh mất cơ hội vào Thiên Đàng (nghĩa là phải mang tội lỗi vào cõi đời đời).

1. Tự Công Chính (Tự Cho Mình Đủ Tốt)

Những nhà lãnh đạo tôn giáo thời Chúa Jêsus luôn tin rằng việc giữ luật lệ, nghi thức, cùng các truyền thống tôn giáo là quá đủ để họ đẹp lòng Đức Chúa Trời. Họ cười nhạo cảnh báo của Chúa, vì hoàn toàn tin chắc mình sẽ “lên Thiên Đàng” mà không cần thêm sự cứu chuộc.

Biểu hiện: Xem thường tội lỗi của bản thân, dựa dẫm vào việc lành hoặc sự mộ đạo bề ngoài.

Hậu quả: Tự công chính ngăn cản chúng ta nhìn nhận sự thật rằng chính mình là tội nhân, cần ơn tha thứ.

2. Quá Gắn Bó Với Thế Gian (Tầm Nhìn Chỉ Hướng Về Đời Này)

Chúa Jêsus nói với đám đông rằng họ “thuộc về thế-gian nầy” trong khi Ngài “không thuộc về thế-gian nầy”. Đây không chỉ nói đến vị trí địa lý mà chủ yếu nhấn mạnh về “tư duy, lối sống, mục tiêu và giá trị” của một người.

Biểu hiện: Mải mê chạy theo vật chất, danh vọng, khoái lạc tạm thời; đề cao thành tựu trần tục hơn là tìm kiếm ý muốn Đức Chúa Trời.

Hậu quả: Khi lòng dạ chỉ tập trung vào “cái thấy được” và “giá trị tạm bợ”, người ta dễ khước từ điều thuộc về Chúa – vốn là “thực hữu thuộc linh” và “giá trị đời đời”.

3. Không Tin Chúa Jêsus (Bất Tín)

Lời Chúa phán rất rõ: “...nếu các ngươi chẳng tin ta là Đấng đó, thì chắc sẽ chết trong tội-lỗi các ngươi.” (Giăng 8:24). Đây là cốt lõi để quyết định số phận.

Biểu hiện: Phủ nhận Chúa Jêsus là Con Đức Chúa Trời, không tin Ngài chết thay trên thập tự giá và sống lại để ban sự cứu rỗi.

Hậu quả: Mọi tội lỗi cá nhân không được chuộc, dẫn đến sự phân rẽ vĩnh viễn với Thiên Đàng.

4. Cố Tình Không Muốn Biết (Cố Ý Dốt Nát)

Dù phép lạ và lời giảng dạy của Chúa Jêsus đã “bày ra trước mắt”, nhiều người Do Thái vẫn hỏi đầy giễu cợt: “Vậy thầy là ai?” – tỏ rõ họ không hề muốn hiểu, chỉ muốn bắt bẻ.

Biểu hiện: Coi thường chân lý, lấy sự giễu cợt hoặc biện minh để che đậy tấm lòng cứng cỏi, yêu thích bóng tối hơn ánh sáng.

Hậu quả: Khi đã “chọn” cách nhắm mắt làm ngơ trước lẽ thật, con người sẽ tiếp tục chìm trong tội lỗi, không thấy nhu cầu phải ăn năn.

Tổng kết, bốn con đường chắc chắn đẩy một người xa khỏi Thiên Đàng chính là:

1. Tự công chính – không nhận ra mình cần ơn tha thứ;

2. Quá gắn bó với thế gian – dành cả đời cho những tham muốn tạm bợ;

3. Không tin Chúa Jêsus – từ chối giải pháp cứu rỗi duy nhất;

4. Cố tình không muốn biết – kiên quyết bưng tai bịt mắt trước lẽ thật.

Nguyện mỗi chúng ta, khi nhận ra những sai lầm đó, sẽ từ bỏ và quay về với Chúa Jêsus, để được tha thứ, nhận lấy sự sống đời đời và niềm hy vọng chắc chắn về Thiên Đàng.


Bài viết này được trích từ bài giảng "Four Ways to Miss Heaven" của John MacArthur tại Grace to You: Four Ways to Miss Heaven.